Tag Archives: gia đình
Tháng 10 đáng nhớ
Sao lại đáng nhớ nhỉ? Đáng lắm nhé. Vì đây là tháng mà chúng ta có nhà mới, một ngôi nhà đúng nghĩa là nhà của mình, là tổ ấm của mình. Để có được ngôi nhà này, bố mẹ phải tốn bao nhiêu công sức, tiền của và phải chịu mệt mỏi về tinh thần rất nhiều. Sau này bố mẹ còn phải vất vả kiếm tiền trả nợ nữa, nhưng thực sự rất vui, rất mừng và rất sướng.
Kệ chứ, con nhỉ, có cái riêng của mình rồi, nợ thì từ từ trả cũng hết. Cũng may là bố mẹ nhận được rất nhiều sự hỗ trợ giúp đỡ từ cô bác và bạn bè thân quen, sự ủng hộ của ông bà nên cuối cùng chúng ta cũng tậu được nhà hi hi.
Con rất thích ngôi nhà mới vì nhà thoáng, trang bị hiện đại nhưng không quá xa xỉ, con được xuống sân để chơi đu quay, cầu trượt và đi xe đạp. Con lại còn làm quen được với nhiều bạn mới, điều này ở nhà cũ thì mình không thể làm được. Túm lại là con rất vui, rất hớn hở và bố mẹ cũng rất vui vì có thể làm cho con điều đó.
Bố mẹ tuy sẽ vất vả hơn trong việc chi tiêu, tốn kém hơn nhưng tinh thần thoải mái hơn, sức khỏe cũng sẽ được cải thiện, và mẹ cũng mong sẽ ổn định sớm để còn sinh em thứ 2 nữa.
Nhà mình vẫn chưa chuyển vào sống ở căn hộ của mình vì còn phải sửa sang một chút, nhưng bố mẹ sẽ cố gắng ổn định sớm nhất để còn tổ chức sinh nhật 7 tuổi của con chứ.
Một số hình ảnh ban đầu về tổ ấm nhỏ của chúng mình này
Từ cửa sổ nhìn ra nhé:
Và đây là bên trong căn hộ
Bà ơi…
Con không dám khóc nhiều ở nhà, con sợ mẹ con thấy, mẹ lại khóc theo. Con trốn lên cơ quan ngồi một mình để được khóc.
Mặc dù mọi người đều đã chuẩn bị tinh thần, con cũng đã biết được việc bà ra đi chỉ là sớm hay muộn, và cũng đã tự nhủ: ” Bà đi thanh thản, bà không phải chịu đựng sự hành hạ của bệnh tật, không phải uống thuốc, tiêm thuốc nữa, cũng là một niềm an ủi.”… Nhưng nước mắt con cứ chảy ra bà à, và điều làm con buồn và áy náy nhất là con lại không có mặt ở nhà lúc bà đi
Trong những đứa cháu của ông bà, con là đứa may mắn nhất, sướng nhất vì là ” cháu sớm”. Ông bà yêu con và chăm con nhiều nhất, chăm con từ khi con sinh ra, chăm con với từng thìa sữa, thìa cháo, lạng thịt của thời khó khăn; ông cậu yêu quý của con sau này còn thi thoảng lầm bầm: ” Hồi xưa mày ăn hết thịt nạc của cậu nhé, ông bà cái gì ngon cũng dành cho mày trước nhá.”
Đến khi con biết đi, biết chạy, ông bà là người chịu khó dắt con đi chơi Bờ Hồ, đi tập thể dục buổi sáng, rồi đi tàu điện, đi chợ Đồng Xuân. Bà còn cho con đi xếp hàng ở Nhà thờ mua thịt, mua nước mắm. Con biết chữ, con đi học, ông bà là người đưa đón, rồi ông thì cặm cụi đi xin học đàn cho con, thay đàn các cỡ cho vừa với tuổi con, bà thì hay nấu cho ăn món này món nọ. Cả thời gian thơ ấu của con chủ yếu là ở với ông bà vì bố thì liên tục đi công tác, mẹ thì đi dạy học xa mà đi xe đạp thì chỉ có thể sáng đi sớm và chiều về muộn thôi.
Con lớn dần, ông bà cũng bắt đầu có nhiều cháu hơn, nhưng mức độ chăm sóc cho con vẫn như thế. Giờ thì không phải chỉ cho đi chơi, cho tiền ăn quà, mua đồ mà còn là dạy học, dạy làm người nữa.
Năm ông mất, con đã 16 tuổi. Lúc đó con thấy hụt hẫng lắm. Bà thì chắc chắn là rất sốc rồi. Khi ông còn sống, ông bà hay tranh luận, có lúc khá gay gắt nhưng tình cảm ông bà dành cho nhau nhiều lắm. Bà vẫn làm nũng ông khi nào bà thấy mệt, và ông thì vẫn trêu bà vì thi thoảng bà nấu ăn hơi ẩu, có lần ông bảo: ” Ông thấy bà mày dùng nước thịt kho tàu để tắt bếp dầu nhá.” Bà nghe thấy kêu ầm lên: ” Đâu, nước rau đấy chứ.” Hì hì, đúng là mình nhìn thấy bà tiện tay, múc luôn một muôi nước rau chua ở nồi cạnh bếp để tắt bếp dầu, nhưng ông trêu bà nên ông đổi thành ” nước thịt kho”:). Đấy, ông bà sống với nhau hạnh phúc thế nên khi ông mất, bà buồn lắm. Vài hôm lại thấy bà thuê xe ôm chở sang thăm mộ ông ở Bắc Ninh. Có hôm bà làm cả nhà tá hỏa vì đi từ sáng đến chiều muộn không thấy về, vì hồi đấy làm gì có di động đâu. Cả nhà ai cũng lo, cuối cùng thấy bà gọi điện về, giọng rất hồ hởi: “ Mẹ xây xong mộ cho bố rồi. Đẹp lắm.” ( vì nhà mình định chôn ông vĩnh viễn, không bốc mộ nên xây mộ lúc nào cũng được. Nhưng con cái bận quá, chưa kịp sang xây cẩn thận thì bà đã tự mình sang, gọi thợ và ngồi trông từ sáng đến chiều tối).
Rồi có lần con cãi bà vì bất đồng ý kiến, bà giận bà bảo: “Mày đi về đi, đừng có lên đây nữa.” Thế mà vài hôm sau không thấy con lên ( do mình bận học, không lên nhà bà được) bà lại tưởng con dỗi, thế là lại hì hụi bắt xe ôm xuống nhà con: “Ah, nó dỗi nó không thèm lên với bà, bà lại phải xuống với con láo toét này đây.” Và giúi cho con một cái vòng tay và đó chính là chiếc vòng bà đặt làm để tặng con khi con đi lấy chồng.
Rồi bà ốm, bà không đi được, chỉ ngồi xe lăn. Đó thực sự là một cực hình với bà vì bà luôn là người rất năng động, nhiệt tình và hoạt động rất nhiều. Bà chỉ ở nhà, quanh quẩn từ giường ra ghế, và làm bạn với chiếc tivi.
Ngày con lấy chồng, bà là người khóc đầu tiên, bà chỉ sợ cháu mình bị chồng bắt nạt, bà khóc, cháu khóc…Rồi bà mừng rỡ khi con chuẩn bị sinh đứa chắt đầu tiên của bà. Ngày sinh nhật bà cũng là ngày con ở trong bệnh viện chờ sinh. Cả nhà tụ tập chúc mừng sinh nhật bà mà bà đuổi hết vào bệnh viện xem “ con Nga nó sinh thế nào, không cần ăn sinh nhật.” Và bà bảo: “Tao cố sống cũng vì con bé chắt này đây.” Và em Bông có cùng sinh nhật với cụ. Cụ yêu em Bông lắm, cụ hớn hở mỗi khi em lên thăm cụ, rồi cười móm mém khi nhìn ngắm con bé chắt hát múa, tập võ cho cụ xem…
Một tháng cuối cùng bà nằm viện, con không vào thăm bà được nhiều vì quá bận. Lần nào con vào, bà cũng không biết ( Ngày bà đi, con đang đi công tác, không về kịp để nhìn bà lần cuối. Hôm nay, lúc nhập quan, con cũng không được vào vì không hợp tuổi. Con chỉ được nhìn từ ngoài vào, và rồi nhìn bà qua ô kính nhỏ thôi. Bà của con nằm đó, vẫn xinh đẹp, da trắng bóc, miệng móm mém, vẫn chỉ như đang ngủ thôi, chỉ khác một điều, đó sẽ là lần cuối con nhìn được bà, sau này con sẽ chỉ được nhìn bà qua những bức ảnh thôi. Con xin lỗi bà, bà đừng giận con nhé. Con yêu bà nhiều. Con mong bà sẽ thanh thản ở nơi xa ấy, và mong bà sẽ sớm được gặp lại ông, để rồi ông bà lại được đoàn tụ với nhau.
Đứa cháu ” láo toét” của ông bà.
Ảnh ông bà của con đây, thật hạnh phúc và thật đẹp đôi.
Nha trang biển gọi – tháng 4/2012
Đặt tiêu đề biển gọi cho nó hoành, chứ có ra biển mấy đâu, nên cũng chả có mấy kiểu ảnh ở biển, toàn quanh quẩn ở hồ bơi thôi.
Đây thực sự là một kỳ nghỉ dưỡng tuyệt vời. Nhà mình lần này đi cùng ông bà nội nên không chủ trương đi tham quan nhiều, chủ yếu là nghỉ ngơi, trốn cái nóng và sự ầm ĩ của HN. Nơi mình ở có nhiều cây xanh, thoáng mát và yên tĩnh, là nơi người ta sẽ đến không chỉ một lần. Cám ơn dì Hương yêu quý vì đã chọn chỗ này cho nhà mình. Đúng là rất thích, bạn iu ạ, và bạn cứ chuẩn bị tinh thần là tớ sẽ làm khách hàng trung thành của bạn đấy nhé. Luôn tin tưởng sự lựa chọn của bạn iu. ))
Giờ đến màn khoe ảnh tình yêu nhỏ bé của mẹ Xoăn
Ngồi chờ máy bay
Mặt bắt đầu hớn ))
Đến khách sạn một phát là đòi đi bơi ngay
Làm vài kiểu trước khi bơi nèo
Đây là nơi tổ chức đêm chung kết Hoa hậu Hoàn vũ 2008. Thế nên mềnh cũng tạo dáng nhé, mình là thí sinh thi Miss Kim Đồng Xóm mừ
Ngả kiểu 1
Nghiêng kiểu 2
Thể hiện sự sung sướng khi được thò vào nước
Sướng…
Thích…..
Cười cổ rụt tít lại )))
Hí hí
Ôi dổi ôi, kiểu này hiền ghia nhóa
Mình là thí sinh nên luôn bị paparázì rình chộp ảnh mọi lúc mọi nơi. Thế nên mình phải tạo dáng cả khi ngủ. Chẹp, ko hiểu nàng ý làm thế nào mà có thể nằm ngủ ở tư thế này nhể )))
Ôi dổi ôi, nằm kỉu này thì cứ cẩn thận ko lại thành xì căng đan nhóa
Sáng ra, nắng đã vàng ươm, nhưng không gắt. Ấy mà lên ảnh của mình cứ như cảnh chiều tà là thế nào nhể?
Mẫu tranh thủ làm vài kiểu trước khi đi măm sáng
Lúc nào cũng trong tư thế “vẫy cánh” của vẹt hụ hụ
Bến xe điện trong resort
Xã hội đen nhóa, đú theo mẹ, nhờ
Đây là khu vui chơi trong resort của trẻ con, cũng có nhiều đồ chơi. Có cả dịch vụ trông trẻ trong lúc bố mẹ bận làm gì gì đó. Cơ mà bạn Bông nhà mềnh chạ thích vào đây nên bố mẹ ko có cơ hội oánh lẻ he he ))
Ngồi chờ xe điện ra bãi biển. Cả nhà đã ngồi rồi nhưng bạn kia còn làm cái giề thế?
Dạ, bạn ý thổi bụi trên ghế đá trước khi ngồi ạ.















Tổng hợp chuyện nhà Bông
1. Mẹ ôm bạn ngấu nghiến: ui, yêu cái con kiến béo này của tui quá. Bạn tru tréo: ko, kiến này ko béo. Mẹ: thế thì yêu con kiến hôi này của tôi thế. Bạn giãy như cua: ko, … Continue reading
Ngày cuối năm
Đăng ngày: 13:57 27-01-2011 Hết ngày hôm nay là con gái yêu được nghỉ Tết, ngày mai con lại ở với bà ngoại vì theo lịch thì hết thứ 7 mẹ mới được nghỉ Tết. Con gái nghỉ tránh rét … Continue reading